Một đứa bé mang LÒNG YÊU THƯƠNG đến với mẹ nó bằng những hành động chân thật tận trong trái tim yêu thương của nó, nhưng thiếu một chút nữa là nó bị ăn đòn bởi người mẹ.
LÒNG YÊU THƯƠNG bằng biểu tượng hành động nên chỉ những người có trí tuệ tế nhị mới nhận ra. Bởi vì trong cuộc đời chúng ta có nhiều bài học lừa đảo bằng hình thức YÊU THƯƠNG. Dùng miệng lưỡi YÊU THƯƠNG để lừa đảo rồi bóc lột người ta tận xương trắng, cướp lấy tài sản của người khác dễ dàng. Bởi vậy những bài học nói lời YÊU THƯƠNG đã làm cho người ta nghi ngờ tất cả LÒNG YÊU THƯƠNG.
Khi có YÊU THƯƠNG chân thật thì có THA THỨ, mà có THA THỨ thì trong lòng mới có an vui, thanh thản. Nhờ đó tất cả phiền não, giận hờn, thù oán trong lòng đều được buông xả. Còn ở đây người mẹ tức giận đứa con trai đã làm trái ý nên người mẹ la lối rầy mắng đứa con trai út nhỏ bé, nhưng khi nhìn DÒNG CHỮ TRÊN TƯỜNG nơi bà vừa quét vôi sạch đẹp thì bà không giữ được dòng nước mắt yêu thương con. Chúng ta hãy đọc: “DÒNG CHỮ TRÊN TƯỜNG”.
“Người mẹ đi chợ về, mệt mỏi xách giỏ vào bếp. Đón chị là cậu con trai lên tám, đang háo hức muốn mách ngay cho mẹ biết ở nhà cậu em đã làm chuyện gì.
- Mẹ ơi, khi con ra ngoài sân chơi còn bố nghe điện thoại, em đã lấy viết chì màu vẽ lên tường, ngay chỗ mới sơn lại, con đã la nhưng em không nghe.
- Người mẹ thốt lên tiếng rên rỉ: “Trời ơi!” Rồi lập tức buông giỏ và bước qua phòng bên, nơi cậu con trai út đang sợ hãi trốn trong phòng.
Đến nơi, chị nghiêm giọng gọi con. Thằng bé trở nên sợ hãi vì đoán thế nào cũng bị ăn đòn. Lòng bực tức chị buông một tràng giáo huấn dài 10 phút về công sức, tiền bạc đã đổ ra để sơn lại tường, rồi bây giờ lại thêm một khoản chi phí nữa vì trò chơi không đúng chỗ của con. Càng mắng con, chị càng giận. Rồi chị lao đến chỗ thằng bé đang sợ sệt lấy thân che tác phẩm của nó.
Mắt chị bỗng nhòa đi khi nhìn lên chỗ tường con vẽ. Những gì chị thấy như một mũi tên xuyên thấu lòng chị: Dòng chữ “CON YÊU MẸ” được viết nắn nót và được viền ngoài cẩn thận bằng hình một trái tim nguệch ngoạc nhưng rất ngộ nghĩnh dễ thương”.
Bích Thủy
Theo The Handwriting on The Wall
Một người mẹ nào khi nghe con mình nói lên LÒNG YÊU THƯƠNG mẹ mà mình không hạnh phúc. Con yêu mẹ là một điều chắc chắn, cũng như mẹ yêu con. Không có một người mẹ nào không yêu thương con, cũng như không có một người con nào không yêu thương mẹ.
LÒNG YÊU THƯƠNG mẹ của đứa con đã làm rung động lòng người mẹ: “Mắt chị bỗng nhòa đi khi nhìn lên chỗ tường con vẽ “CON YÊU MẸ”. Đây là LÒNG YÊU THƯƠNG của mẹ con và còn biết bao nhiêu LÒNG YÊU THƯƠNG khác nữa trong muôn hình vạn nẻo.
Ai cũng có và cũng biết rất rõ LÒNG YÊU THƯƠNG của mình, nhưng khi thực hiện LÒNG YÊU THƯƠNG không đúng chỗ, đúng nơi, đúng lúc đã khiến cho mọi người khổ đau.
Thương yêu mà làm khổ đau cho nhau cũng không phải là ít, vì thương nhau nên mới chiếm hữu nhau, chiếm hữu nhau để làm của riêng của mình, vì thế mà vợ nói chuyện với người đàn ông khác là người chồng bực bội, ngược lại chồng nói chuyện với người phụ nữ khác là người vợ không chấp nhận. Vì bực bội và không chấp nhận như vậy nên vợ chồng thường hay xung đột và tranh cãi khiến cuộc sống gia đình bất an, hạnh phúc không còn, đôi khi còn biến gia đình là địa ngục.
Ai cũng nói được LÒNG YÊU THƯƠNG: tôi thương tôi; tôi thương cha mẹ tôi, vợ con tôi và tôi cũng thương tất cả mọi người nữa. Danh từ YÊU THƯƠNG của họ thật là đơn giản nhưng không phải nói YÊU THƯƠNG là YÊU THƯƠNG đâu quý vị ạ!
Ngoài miệng nói YÊU THƯƠNG nhưng trong lòng chưa chắc đã YÊU THƯƠNG. Người vợ không nói lời YÊU THƯƠNG mà hành động chu đáo lo cơm nước, giặt giũ quần áo cho chồng, cho con, nhà cửa vén khéo sạch đẹp ngăn nắp, đó là người vợ thực hiện LÒNG YÊU THƯƠNG cũng như người chồng YÊU THƯƠNG vợ không phải chỉ nói lời nói suông mà giúp vợ bằng hành động như khi đi làm về thấy vợ làm chưa xong thì giúp vợ một tay như dọn cơm, rửa bát, quét nhà hoặc tắm giặt và thay quần áo sạch sẽ cho con cái hoặc dạy dỗ con cái học hành. Nhất là trong những dịp lễ tết nên mua quà bánh cho con cái thì không nên quên phần quà của vợ, tuy phần quà không bao nhiêu nhưng đã nói lên được LÒNG YÊU THƯƠNG.
Khi nào có việc nghịch ý trái lòng thì mới biết LÒNG YÊU THƯƠNG của mình có hay không. Nếu có LÒNG YÊU THƯƠNG thật sự thì người ta mới dễ dàng tha thứ, bỏ qua những lỗi lầm của nhau. Cho nên người có LÒNG YÊU THƯƠNG thì không bươi móc những chuyện xấu tốt của người khác. Còn ngược lại không có LÒNG YÊU THƯƠNG người ta sẽ bươi móc tất cả những gì xấu xa, đê tiện của kẻ khác để cho mọi người cùng biết, để cho mọi người cùng không ưa, cùng ghét như mình.
Trong cuộc đời này những điều đó đã xác định LÒNG YÊU THƯƠNG của mọi người có hay không.
Nói YÊU THƯƠNG thì ai cũng nói rất hay nhưng làm được sự YÊU THƯƠNG thì ít ai làm được. Một bằng chứng thiết thực để chúng ta suy ngẫm: Ai cũng biết rằng mình YÊU THƯƠNG mình, nhưng YÊU THƯƠNG mình lại làm khổ mình nhiều nhất.
Bởi vậy, sự thật trong cuộc đời này chẳng có ai YÊU THƯƠNG ai cả, ngay cả bản thân của mình, mình còn chẳng chút THƯƠNG YÊU mình, thì bảo sao mình THƯƠNG YÊU người khác. Ngay cả cha mẹ, vợ con là những người thân nhất. Lời nói này chắc quý vị không tin đâu, nhưng rồi quý vị sẽ tin.
Đây quý vị lắng nghe, họ nói thương họ sao mỗi lần có điều gì nghịch ý, trái lòng là họ tức giận, căm thù, buồn phiền, hờn trách, lo rầu, sợ hãi v.v.. Hành động làm khổ như vậy mà bảo rằng họ YÊU THƯƠNG họ sao? Họ là những người có hiểu biết, có trình độ kiến thức sao họ khờ dại để tự làm khổ mình quá vậy?
Quý vị cứ nghĩ xem: tức giận, căm thù, buồn phiền, hờn trách, lo rầu, sợ hãi v.v.. không phải là sự đau khổ sao?
Tại sao họ biết giận hờn, buồn phiền v.v.. là đau khổ. Vậy mà họ lại chấp nhận đem sự khổ đau vào thân tâm của mình. Biết đó là sự khổ đau thì ai cũng dừng được, nhưng sao họ không dừng, không dẹp để tâm họ được thanh thản, an vui thì có lợi lớn cho mình phải không?
Biết sân giận, buồn phiền, lo lắng, sợ hãi là đau khổ sao lại chấp nhận để chịu đau khổ. Họ toàn là những người có trình độ học thức cao, có bằng tiến sĩ, thạc sĩ, toàn là giáo sư đại học chớ đâu phải là người ngu dốt thiếu học. Thế mà họ cam tâm chấp nhận những sự khổ đau này thật là vô lý, nhưng sự thật là như vậy ít ai thoát ra mọi sự khổ đau này.
Do những điều này mà chúng tôi xác định: Không có người nào biết thương chính họ, mà không biết thương chính họ thì làm sao bảo rằng thương người khác được. Phải không quý vị?
Cho nên họ tự làm KHỔ họ như vậy mà bảo rằng họ THƯƠNG họ thì chúng tôi không tin lời nói đó.
Một lần nữa chúng ta nên xác định: Con người không có LÒNG YÊU THƯƠNG,vì chính con người tự làm khổ mình vô vàn chỉ cần một chút không vừa ý là đã tự làm khổ mình rồi, vậy mà bảo rằng mìnhYÊU THƯƠNG mình thì quý vị nghĩ sao? Lời nói đó có đúng không? Có đáng tin cậy không?
Cho nên chúng tôi nói: người ta nói YÊU THƯƠNG người ta chớ thật sự người ta KHÔNG YÊU THƯƠNG người ta chút nào cả, người ta luôn luôn làm khổ người ta. Một vấn đề nữa để làm sáng tỏ cho mọi người biết con người không có LÒNG YÊU THƯƠNG.
Ai cũng đều biết, trong cuộc sống hằng ngày người ta thường nói YÊU THƯƠNG, nhưng sự thật người ta không YÊU THƯƠNG, người ta luôn luôn đem những sự đau khổ vào thân họ bằng cách giết hại và ăn thịt các loài vật khác. Khi loài vật bị giết hại có con vật nào không đau khổ. Cho nên giết hại và ăn thịt là đem sự đau khổ vào thân mà không biết.
Luật nhân quả ai cũng biết, nhân nào quả nấy, khi nhân làm khổ các loài vật thì quả phải chịu khổ đau. Chúng ta gieo nhân giết chết con bò, con heo, con gà, con vịt, con cá, con tôm v.v.. thì tất cả những con vật này phải chịu đau khổ. Khi quả đến chắc chắn chúng ta phải chịu đau khổ như các loài vật bị chúng ta giết.
Cho nên chúng ta ăn thịt chúng sinh là chúng ta đem sự đau khổ vào thân của chúng ta có đúng như vậy không quý vị?.
Nếu quý vị nói rằng quý vị có thấy con bò, con heo, con gà, con vịt, con cá, con tôm v.v.. nó có đau khổ đâu!
Nếu quý vị bảo rằng không thấy sự đau khổ của chúng sinh thì quý vị không thành thật với lương tâm quý vị.
Muốn biết sự đau khổ này chúng tôi xin quý vị vui lòng cho chúng tôi trói quý vị lại và lấy dao cắt ra từng miếng thịt của quý vị, cũng giống như quý vị đã từng cắt những miếng thịt gà, vịt, heo, dê, bò v.v.. Lúc bấy giờ chúng tôi tin rằng quý vị sẽ kêu la thảm thiết và quằn quại trong đau đớn.
Chỉ đứt tay có một chút thôi mà còn đau nhức, còn khó chịu thay huống hồ cắt cổ nhổ lông. Vậy mà quý vị giết con vật ăn thịt bảo rằng không thấy chúng đau khổ thì quý vị có phải là con người hay là gốc cây, cục đá vô tri, vô giác.
Bởi những người muốn mình trở thành con người vô tri, vô giác nên trong cuộc sống hằng ngày có không ít người lấy sự đau khổ của người khác, của loài vật khác làm sự sống của mình, hoặc lấy người khác làm trò chơi trò đùa cho mình. Những trò chơi đó thường xảy ra tai nạn gây thương tích và đau thương cho nhiều người, tai nạn xảy ra có khi chết người. Nhưng họ thản nhiên và còn thích thú lắm.
Bởi con người vô minh làm điều ác mà không biết mình làm điều ác, làm đau khổ mình, đau khổ người khác và các loài vật khác mà cũng không biết, vì thế mới có những cơn giận dữ, la lối, chửi mắng làng trên, xóm dưới họ tưởng như vậy là anh hùng, là ngon lành không biết sợ ai cả, nhưng họ không biết đó là sự ngu si của họ đã làm khổ họ tận cùng, vậy mà họ không biết thật là người không trí tuệ.
Trong cuộc sống của chúng ta hằng ngày có biết bao nhiêu người ngu si mà không biết mình ngu si nên thường chạy theo lòng ham muốn của mình vì thế khổ này lại chồng lên những khổ khác.
Sống mà như vậy thì làm sao có LÒNG YÊU THƯƠNG mình, thương người và tất cả muôn loài vạn vật khác. Cho nên khi có LÒNG YÊU THƯƠNG thì không còn làm khổ mình, khổ người và tất cả các loài động vật khác.
_______
Trưởng lão Thích Thông Lạc. Lòng Yêu Thương, Nxb. Tôn Giáo, 2011, tập 2.
Link: https://mega.co.nz/#F!KBli1SJS!Tpz4YCnhtYJ8I21CPRt1bQ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét